Lưu Trữ một số bài viết của Vs Tịnh Mạc
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến)

2 posters

Go down

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) Empty Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến)

Bài gửi by Tuệ Đức Hải Đăng August 7th 2011, 3:35 pm

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) T1333110

1. Con người & Võ thuật:

Trong võ thuật thì hầu hết các môn phái đều quan trọng tới tính tự vệ của con người trước những mối nguy hiểm từ cuộc sống. Sự tự vệ ấy có thể là trước những tật bệnh, những tai nạn như té ngã, va chạm... Mà cũng có thể từ sự tấn công của thú dữ và người đồng loại. Phần lớn các loài vật, thì được tạo hóa ưu ái ban cho chúng những vũ khí ngay chính thân thể chúng. Còn loài người thì có lẽ, răng, móng, lông...thì là toàn thứ vô dụng trong sự tự vệ. Lại chẳng có nọc như rắn, chẳng có mực phun ra như cá mực, chẳng có sừng để húc, chẳng có đuôi để quật, chẳng thể đổi màu để hóa trang như tắc kè, chẳng thể nhảy xa như ếch, lông lá thì mềm oặt, nhìn lông nhím mà...thèm.

Nếu mà dùng kế '' tẩu vi thượng sách'', thì khốn nạn thay, loài người chỉ chạy nhanh hơn con...vịt bầu. Lại vốn tự nhiên không biết bơi, mà leo trèo thì cũng chẳng dám vênh mặt với con mèo tam thể. Đã thế mà lại còn... dễ chết. Bởi chẳng có con nào trên đời này mà có lắm tử huyệt như con người.

" Gõ'' vô đầu cũng chết, cổ cũng chết, ngực cũng chết, bụng cũng chết, hạ bộ thì...càng mau chết. Chỗ nào cũng có huyệt để...chết. Khổ thật !

Loài người ngoài việc được ưu tiên cho có trí khôn hơn lũ súc sinh kia, thì nhìn tới ngó lui chẳng có gì bằng chúng. Nhờ trí khôn ấy, mà vận dụng nó để ngày càng khôn hơn. Nhờ trí khôn ấy mà vận dụng, để mạnh hơn muông thú và thống trị nó. Thỉnh thoảng cũng nghe rắn cắn chết người, cọp beo vồ người làm fast food, nhưng loài người giết chúng thì thường xuyên và nhiều vô kể.

Tóm lại thì khả năng hiểu biết, tiếp thu và lãnh hội kiến thức thì con người phải tự học hỏi. Còn kỹ năng tự vệ, thì con người cũng phải tự rèn luyện. Không có cái gì có sẵn cả. Do đó sự giáo dục toàn diện thì phải đủ 4 yếu tố Đức, Trí, Thể, Mỹ.

Ở đây ta chỉ bàn cái thứ 3 là '' Thể ". Thể là thể hình, là rèn luyện sức khỏe. Mà muốn rèn luyện sức khỏe, để có khả năng tự vệ được, thì chẳng có môn nào xứng đáng bằng võ thuật.

2. Phải mất bao lâu để học tự vệ?


6 tháng.
Là thời gian tối thiểu để một người có trí óc, tầm vóc, thể trạng bình thường, tập một môn võ công nào đó, để biết cách tự vệ. Tuy nhiên khả năng tự vệ này, chỉ giới hạn ở mức độ tự vệ trước sự tấn công của một người không có hung khí, với tầm vóc không vượt quá xa thể trạng người tự vệ và đương nhiên là kinh nghiệm tấn công, sự hung hãn của y cũng không nhiều hơn.

Còn muốn tự vệ trước sự tấn công của nhiều người, hay ghê gớm hơn là nhiều người có trang bị hung khí. Hay dù chỉ một người nhưng y nhìn ''khủng bố'' hơn ta, có trình độ võ thuật cao... thì thời gian học rèn chẳng biết đến bao lâu để gọi là đủ được.

Sống dưới thời buổi súng đạn đầy rẫy hiện nay, thì việc trui rèn võ thuật nhằm tự vệ, thì ít nhiều nó cũng đã bị giảm đi giá trị. Bởi dù có thiết bố sam công, "kẹo đồng'' cũng lủng. Tuy nhiên không phải tình huống nào cũng có thể rút súng ra kịp, mà cho dù có rút kịp, thì cũng chưa chắc giữ nổi khẩu súng ấy trên tay, nếu trong tầm gần và trước một hảo thủ.

III. Thế nào là chiến đấu ?

Gọi là chiến đấu khi nó có hai nghĩa, đó là :

1. Ta chủ động tấn công đối phương
2. Bị đối phương tấn công và ta sẵn sàng đáp trả.

Có lập luận cho rằng, nếu ta bị tấn công trước, thì dễ rơi vào sự bị động, vì phải lo tránh né trước, trong khi đối thủ ''dĩ công vi thủ'' (lấy tấn công làm phòng thủ). Điều này có thể xảy ra trong tình huống bất ngờ, nhưng trong tình trạng đã có tinh lý chuẩn bị cho giao đấu, thì chưa chắc thế. Bởi có chiến pháp trong võ thuật, thì dụ cho đối phương ra đòn trước, dụ cho đối phương ra những đòn mình muốn, bằng cách cố tình lộ sơ hở, hoặc dùng hư chiêu mà giương đông kích tây. Chưa nói tới việc ''cân đòn'' đối phương, đã xác định được ''sức nặng'' của đòn đánh và sở trường, tâm pháp của đối thủ. Cho nên ''đi sau mà tới trước'' là một kỹ thuật điêu luyện của người tập võ kinh nghiệm, hoặc ít ra cũng có phản xạ ''ăn miếng trả miếng'', tuy nhiên nếu hảo thủ, thì sẽ trả được ''miếng ngon'' hơn.

Còn nếu khi ta chủ động tấn công trước, thì thường do đã biết ''căn cơ'' của đối phương, hoặc do tình huống bất khả kháng hay một sự nổi loạn nào đó của tâm tính. Nếu đưa đối thủ vào trạng thái bất ngờ, dù trong một tích tắc, thì việc tấn công trước đôi lúc sẽ giúp giải quyết vấn đề rất mau mắn..

IV. Học gì để chiến đấu bằng võ thuật :

1. Kỹ thuật -sức mạnh của công, thủ...
2. Khả năng chịu đòn
3. Phán đoán tình thế
4. Kinh nghiệm, tiểu xảo...
5. Tâm lý -đấu pháp

V. Thế nào là ''chiếm thế thượng phong''?

Được gọi là chiếm thế thượng phong khi ta đã có chuẩn bị sẵn sàng về mọi mặt, nhất là về tâm lý cho cuộc chiến sẽ xảy ra. Tất cả những tình huống bất ngờ, đều mang tiên lượng xấu. Bởi có câu Hán văn rằng : "Minh thương dễ đỡ, ám tiễn khó phòng". Có nghĩa là dù là cây đại thương, cây dáo dài mà đường đường chính chính phóng tới, thì việc tránh né dễ dàng hơn rất nhiều lần mũi tên nhỏ bé, được bắn lén. Cho nên xưa và một ít người thời nay, họ có khổ luyện về cảm giác, cũng như linh giác, để giúp phòng bị trước những sự tấn công sau lưng, lén lút. Ví dụ về cảm giác, thì họ luyện ''nghe'' sự chuyển động của những sợi lông trên cơ thể. Bởi với một lực tác động vào thân thể, thì những sợi lông măng mọc trên da sẽ có sự cảm nhận lực trước hết. Còn linh giác lại là một cách luyện giác quan thứ 6 (linh tính), bằng nhiều cách khác nhau và ít nhiều có liên quan tới đời sống tu luyện của hành giả và tôn giáo của họ. Nói chung thì hai cách luyện tạm gọi là cảm giác và cảm ứng này, khá mơ hồ và rất khổ luyện. Thông thường thì chiếm thế thượng phong chỉ có nghĩa là sự chuẩn bị tốt từ trước. Hoặc khi chiến đấu dù bất ngờ, nhưng biết đoán đòn, có vũ khí, hay hơn sức, hơn tài hoặc đông hơn trước một đối thủ.

Việc chiếm được thế đứng ở nơi có độ cao hơn, thuận hướng gió...cũng gọi là chiếm thượng phong. Hay chiến đấu ở một nơi thuận lợi với sở trường võ công của mình, thì cũng gọi là chiếm thượng phong. Ví dụ ở nơi đất rộng rãi ,bằng phẳng, ít chướng ngại vật, thì những võ công thiên về cước pháp, bay nhảy, nhào lộn...có lợi thế. Còn ở những nơi gồ ghề, chật chội, nhiều vật chướng ngại, ở dưới nước, sình lầy...Thì hợp với thủ pháp nhiều hơn. Còn rất nhiều ý nghĩa khác, mà trong đó thì cha đánh con, thầy đánh trò, chủ đánh tớ...thì thường dễ chiếm thượng phong về tâm pháp hơn. Kẻ rắp tâm đánh giết, bất chấp thủ đoạn, thì cũng lợi thế hơn người e dè, hiền lành, sợ làm tổn thương người khác.

VI . Chuẩn bị vũ khí khi ra ngoài: (*)

Trong một trận chiến, bên nào có trang bị vũ khí, thì bên ấy có lợi thế hơn hẳn so với bên còn lại. Bởi khi nắm trong tay một thứ vũ khí dù là thô sơ nhất như gậy gộc, gạch đá...thì sức mạnh của kẻ thù tăng lên gấp bội. Khi ấy hắn đã đang chiếm thế thượng phong, bất lợi về phía kẻ không có tất sắt trong tay là điều tất yếu. Do vậy để mình không rơi vào hoàn cảnh tay không mà tứ bề thọ địch, thì việc chuẩn bị vũ khí cá nhân là điều cần thiết.

Vũ khí cá nhân ở đây không phải là những thứ cồng kềnh, sát khí, để nhát ma ai, nhưng đó là những thứ hết sức bình thường chẳng ai để ý. Ví dụ là một cây bút bằng kim loại luôn được dắt trên túi áo.

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 313t1110
Hay những chiếc chìa khóa bằng thép có mũi nhọn
Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 21mdxf10
Hoặc luôn để trong túi áo 1-2 chiếc đinh thép ( Loại đinh mũ là tốt nhất )
Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 21jzyj10
Hay một cái bật lửa bằng kim loại chắc chắn, cũng là một lợi khí.
Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 111jxu10
Một chiếc khăn tay, một đoạn dây xích nhỏ... Còn hàng trăm thứ khác, tùy theo đời sống thường nhật của mỗi người. Nó có thể là một dụng cụ nào đó của thợ điện, thợ hồ, thợ sửa xe...Cái túi xách, cây dù, đôi giầy da mũi cứng...cũng không phải là thứ vô dụng.

VII. Chuẩn bị vũ khí trong nhà :

Nơi gia cư vốn được gọi là nơi bình yên, là mái ấm. Ai cũng cho rằng nhà mình là nơi an toàn cho mình hơn cả. Tuy thế mấy ai biết được những sự giết chóc, thì số nạn nhân ở trong nhà còn có khi nhiều hơn ở ngoài đường. Hơn nữa khi ở trong nhà, thì thường con người trong trạng thái không đề phòng. Đặc biệt là những lúc ngủ nghỉ, vệ sinh...là những lúc dễ bị tấn công nhất. Mà khi ở trong nhà kín, thì tiếng kêu cứu cũng khó vang xa ra phạm vi bên ngoài, cũng như sự thoát thân cũng là điều khó khăn hơn trên đường phố.
Vì thế đối với người luyện võ, thì tinh thần luôn phải trong tư thế sẵn sàng cho sự chiến đấu là điều đương nhiên. Việc chuẩn bị vũ khí để đối phó trong những tình huống xấu, rất có thể sẽ xảy ra là điều cần thiết. Đã biết bao thảm cảnh do thiếu cảnh giác, không có khả năng thích ứng tự vệ khi có kẻ dữ đột nhập vào nhà riêng, mà ngày nay ta thấy nhan nhản trên mặt báo. Ở Vn thì việc phòng vệ chống súng, thì chưa cần thiết lắm, nhưng để chống lại các thứ vũ khí thô sơ là sự cần phải biết và quan tâm.
Do vậy, nên dựng ở mỗi góc nhà một thứ gì đó để khi hữu sự có thể sử dụng được. Hay ngay những chỗ ta thường ngồi, hoặc trong phòng ngủ, phòng vệ sinh...
Nó có thể là chiếc ba tong, cái búa đóng đinh, cây xà beng nhỏ...
Hay đơn giản hơn là một cái đèn pin loại đặc biệt bằng thép dài. Nó vừa dùng để soi, vừa dùng như một cái dùi cui .
Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 2ahccy10

Còn nếu ta biết sử dụng các loại binh khí của võ thuật thuần thục, thì chúng sẽ lợi thế hơn nhiều so với những thứ kể trên.

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) 2ahhn610
Cửu Tiết Tiên để trên giường phía dưới chân
Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) V45q3m10
Tonfa bên phía tay thuận

Hoặc một con dao đặt dưới gối, một thanh kiếm treo trên đầu giường, cặp nhị khúc đặt bên đùi... Là việc có ích cần làm .
Nghe qua thì chắc hẳn không ít người cho đấy là những việc lo xa quá đáng. Tuy nhiên bao lời thánh nhân từng dạy, thì ứng dụng vào tình huống, thời đại nào vẫn còn nguyên giá trị.
Ta đã từng nghe chưa?

Cẩn tắc vô ưu : Biết cẩn thận thì không chuốc lấy ưu phiền
Hay :
Nhân vô viễn lự, tất hữu cận ưu : Người không biết lo xa, ắt sẽ phải buồn gần.
****
Thế thì lo xa một chút có đáng lo hay không ?
(còn tiếp )
VS Hải Đăng
Tuệ Đức Hải Đăng
Tuệ Đức Hải Đăng
Bút Hiệu : Tịnh Mạc
Bút Hiệu : Tịnh Mạc

Tổng số bài gửi : 425
Join date : 05/08/2011
Đến từ : SA MẠC

http://viethaidao.tk

Về Đầu Trang Go down

Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến) Empty Re: Đôi điều về thực tế chiến đấu ( thực chiến)

Bài gửi by babycloudy April 29th 2015, 4:31 am

cửu tiết tiên có thể mua ở đâu vậy,giúp mình vs

babycloudy

Tổng số bài gửi : 1
Join date : 29/04/2015

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết