Sau đêm dài chiến cuộc, chưa thấy bóng mặt trời
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Sau đêm dài chiến cuộc, chưa thấy bóng mặt trời
Đã thấy gì trên mảnh đất quê hương
35 năm sau thời loạn ly chiến cuộc?
Có như những lời hứa trước ?
Như thiên đường khi sỏi đá thành cơm ?
Vâng, tôi vẫn thấy bao hạt lúa thơm
Từ tay những người nông dân nắng mưa mòn mỏi
Tôi cũng thấy nơi đâu đó Sài Gòn, ở góc đường tăm tối
Người nông dân đi kiện đất đòi nhà
Từ thiếu thời tôi nghe ra rả những bài ca ..
Thành phố mười mùa hoa, hai chục mùa hoa , ba chục mùa hoa ...
Nhiều hoa thế nên gái bán hoa cũng lắm
Xem quốc sự vẫn chân bờ vực thẳm
Đói nghèo, tham nhũng, phá thai...
Những cái chết oan ức, nạn tai ...
Đứng đầu sổ làm đàn anh thế giới
Tôi thấy ánh mắt đầy hoài nghi...u tối
Khi con người, họ với họ nhìn nhau
Niềm tin ở đâu ?
Khi tôn giáo biến ra trò hề, hóa thành phường múa rối...
Khi Giám Mục, khi đại sư...có người cũng tô mặt đỏ đen mà hát bội
Khi con người hèn câm như hến để yên thân
Cái ác tàn nuốt hết sự nghĩa nhân
Con giết cha, trò đánh thầy náo loạn
Mươi kẻ khổ chỉ một người biết cất lời than oán
Chín kẻ kia sống trong khổ riết thành quen
Ai thấy gì qua những tiếng ngợi khen
Lời kể lể , tụng xưng... đầy trên mặt báo?
Rừng còn vàng ? Biển còn bạc ?..
Còn không ?
Gái trinh non ..Má thắm môi hồng
Khỏa thân đợi bọn ngoại dân trả giá
Như mớ rau
Như con cá
Chỉ ba trăm đồng đô la xanh là có cả
Cuộc đời em
Báo nó vừa đưa tin.. bà cụ 93 tuổi hom hem
Lê giữa chợ xin tiền lo hậu sự (*)
Mà đâu phải chỉ riêng mình cụ
Còn biết bao người...
35 mùa xuân đã qua rồi
Thế hệ chúng tôi chắc chắn không thấy được,
ngày đất nước chuyển mình lên
Sau đêm dài chiến cuộc, vẫn là đấy tối đen
Sĩ phu
Thất phu...
Biết làm gì ?
Ai thấy nhục.. Thì cứ nhục đi !
Tịnh Mạc
35 năm sau thời loạn ly chiến cuộc?
Có như những lời hứa trước ?
Như thiên đường khi sỏi đá thành cơm ?
Vâng, tôi vẫn thấy bao hạt lúa thơm
Từ tay những người nông dân nắng mưa mòn mỏi
Tôi cũng thấy nơi đâu đó Sài Gòn, ở góc đường tăm tối
Người nông dân đi kiện đất đòi nhà
Từ thiếu thời tôi nghe ra rả những bài ca ..
Thành phố mười mùa hoa, hai chục mùa hoa , ba chục mùa hoa ...
Nhiều hoa thế nên gái bán hoa cũng lắm
Xem quốc sự vẫn chân bờ vực thẳm
Đói nghèo, tham nhũng, phá thai...
Những cái chết oan ức, nạn tai ...
Đứng đầu sổ làm đàn anh thế giới
Tôi thấy ánh mắt đầy hoài nghi...u tối
Khi con người, họ với họ nhìn nhau
Niềm tin ở đâu ?
Khi tôn giáo biến ra trò hề, hóa thành phường múa rối...
Khi Giám Mục, khi đại sư...có người cũng tô mặt đỏ đen mà hát bội
Khi con người hèn câm như hến để yên thân
Cái ác tàn nuốt hết sự nghĩa nhân
Con giết cha, trò đánh thầy náo loạn
Mươi kẻ khổ chỉ một người biết cất lời than oán
Chín kẻ kia sống trong khổ riết thành quen
Ai thấy gì qua những tiếng ngợi khen
Lời kể lể , tụng xưng... đầy trên mặt báo?
Rừng còn vàng ? Biển còn bạc ?..
Còn không ?
Gái trinh non ..Má thắm môi hồng
Khỏa thân đợi bọn ngoại dân trả giá
Như mớ rau
Như con cá
Chỉ ba trăm đồng đô la xanh là có cả
Cuộc đời em
Báo nó vừa đưa tin.. bà cụ 93 tuổi hom hem
Lê giữa chợ xin tiền lo hậu sự (*)
Mà đâu phải chỉ riêng mình cụ
Còn biết bao người...
35 mùa xuân đã qua rồi
Thế hệ chúng tôi chắc chắn không thấy được,
ngày đất nước chuyển mình lên
Sau đêm dài chiến cuộc, vẫn là đấy tối đen
Sĩ phu
Thất phu...
Biết làm gì ?
Ai thấy nhục.. Thì cứ nhục đi !
Tịnh Mạc
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|