Lưu Trữ một số bài viết của Vs Tịnh Mạc
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Vô Tâm hay Lung Linh Tâm ?

Go down

Vô Tâm hay Lung Linh Tâm ? Empty Vô Tâm hay Lung Linh Tâm ?

Bài gửi by Tuệ Đức Hải Đăng August 13th 2011, 7:12 pm

Vô Tâm hay Lung Linh Tâm ? 01300010

Thừa tướng Tỷ Can theo truyện Phong Thần kể thì ông là người tài giỏi và nhân nghĩa lắm và cũng bởi vậy nên ông có trái tim bảy lỗ mà truyện gọi là Lung Linh Tim. Sau này vì gây oán với Đắc Kỷ, nên con hồ ly tinh ấy ra kế để mong giết hại ông bằng cách đòi Trụ Vương phải lấy trái Lung Linh Tim đó cho y thị làm thuốc chữa bệnh...đau bụng.

Tỷ Can được phép tiên chỉ dẫn, nên uống bùa vào và ung dung lên đài quát tháo chửi rủa thằng cháu khốn kiếp là tên hôn quân bạo ngược, rồi thản nhiên rạch ngực móc tim để lại rồi ra về. Với phép tiên này thì Tỷ Can từ triều ca về tới nhà phải không được mở miệng ra nói tiếng nào thì mới sống, còn lỡ nói thì chịu chết ngay tức khắc. Bởi thế nên biết bao bạn bè đồng liêu thăm hỏi ông vẫn im thim cúi đầu mà bước cho nhanh. Leo lên ngựa ông phi ào ào được một đoạn đường thì bỗng thấy người đàn bà bán rau rao hàng rằng :

- Ai mua rau vô tâm không ?
Tò mò chịu không nổi ông dừng ngựa và hỏi :
- Rau vô tâm là thứ rau quái quỷ gì ?
Bà ta đáp :
- Tôi là đàn bà nghèo khó, đi bán rau vô tâm
Tỷ Can ngứa miệng hỏi tiếp :
- Nếu người vô tâm thì sao?
Bà ta liền trả lời :
- Người vô tâm thì chết ngắc !

Tỷ Can nghe câu ấy xong rống lên à á a... té lộn cổ xuống ngựa, máu me từ vết rách ở ngực bỗng phun ra xối xả rồi tắt thở ( nhớ theo truyện Phong Thần Diễn Nghĩa )

*****

Võ sư Sơn Rắn có lần chỉ vào một võ sư khác và nói với tôi..

- Thằng đó nó không có cái này và cái này

Vừa nói ông ta vừa đưa tay chỉ lên đầu rồi chỉ xuống ngực mình với hàm ý là võ sư kia là kẻ không có trí tuệ và không có lương tâm. Hay nói dễ hiểu hơn là kẻ không có ''cái đầu'' và không có ''trái tim''.

Không có trái tim thì gọi là vô tâm. Thật vậy biết bao lần trong cuộc đời ta đã vô cảm thành vô tâm hay vô tư quá cũng thành kẻ vô tâm với người khác. Có những nỗi đau khổ kinh khủng, có những nỗi khổ đau vượt quá sức chịu đựng của con người, những nỗi đau khổ đó luôn là nỗi đau khổ được gây ra từ sự vô tâm của ai đó với mình hay ngược lại.
''Kẻ vô tâm thì chết tức thì'' , nhưng vẫn có biết bao Tỷ Can không có trái tim mà vẫn sống. Họ sống để làm tan nát đi những trái tim của người khác. Họ lây cho những ai chung quanh mình một căn bệnh mà khi nhân loại càng tiến bộ bao nhiêu thì bệnh càng dễ trở nên đại dịch..

Bệnh vô tâm.

Từ căn bệnh ấy phát sinh ra biết bao nhiêu tội ác kinh hoàng, biết bao sự lọc lừa trắng trợn, biết bao sự hủ bại đáng kinh tởm. Thế gian sẽ trở nên tăm tối, xã hội trở nên băng hoại, đất nước trở nên đớn hèn cũng từ những con người vô tâm vô cảm, sống như cái xác không hồn, như thây ma vất vưởng chỉ biết ăn chơi, điếm đàng, hưởng thụ...

****

Thuở nhỏ tôi thường đi học bằng xe...''hăng cải'', những buổi trưa nắng chói chang phải cuốc bộ về nhà, đoạn đường ấy dù cũng chỉ 1-2 cây số, nhưng với cái độ tuổi ''cháu ngoan bác Hồ'' ấy thì cũng là cực hình lắm. Trên con đường mà đến giờ vẫn cho là đường...trường ấy thỉnh thoảng tôi lại được một bác xích lô hoặc một chị nội trợ đi xe đạp nào đó thương tình cho quá giang một đoạn. Để giờ nếu liệt kê những con người có tâm, có lòng nhân đức mà viết lên trang giấy, thì hẳn họ là những con người cần phải nhớ đến, chứ không phải là những ông bà y áo thậm thượt hằng ngày giảng giải bla bla và nổi tiếng là tử tế qua những trang sách báo hay thậm chí là qua nhiều lần tiếp xúc.

Lớn lên một chút thì tôi được đi xe đạp đến trường, hồi ấy được chạy xe đạp thì sướng gấp bội bây giờ lái xe hơi. Có một hôm đạp cong lưng tôm đến trường thì xe bị xì lỗ mọt, vừa đúng ngay chỗ có ông sửa xe là hàng xóm gần nhà. Biết mình không có tiền để trả cho việc bơm xe, nên hỏi ông ấy để mượn cái bơm để tự bơm. Ông hàng xóm có nét mặt hiền lành bỗng trợn mắt ré lên lanh lảnh.. " Cút ! " ...

Cái tâm ông ''Quách Hòe'' ấy vẫn nhớ tận bây giờ, dù ông ta nay đã xanh cỏ và đã hơn 30 đã trôi qua từ buổi đó.
Trịnh Công Sơn viết " Sống trên đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi ". Đúng thế một tấm lòng nhân nghĩa, cao thượng thì ngát thơm như trầm hương, gió sẽ cuốn hương lòng ấy bay thật xa. Đúng thế, một tấm lòng nhân ái, quả cảm sẽ như những hạt giống của cây Bồ Công Anh trải tung ra trước gió để nhân lên nữa những nguồn sống tốt đẹp cho thế giới. Ước ao sao vẫn còn thấy đâu đó những con người mang trong lồng ngực những tia lửa ấm áp của tình thương với vạn vật muôn loài. Vẫn còn mãi đó những trái tim rất đẹp như trái tim với tên gọi là Lung Linh Tim.. Trái tim có bảy lỗ rọi ánh sáng bảy màu tươi tắn và bất diệt.

Đừng sống vô tâm nữa !

Tịnh Mạc
Tuệ Đức Hải Đăng
Tuệ Đức Hải Đăng
Bút Hiệu : Tịnh Mạc
Bút Hiệu : Tịnh Mạc

Tổng số bài gửi : 425
Join date : 05/08/2011
Đến từ : SA MẠC

http://viethaidao.tk

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết